Em học sinh rên banh phòng khi bất ngờ bị con buồi khủng đâm lút cán

Hoàng khựng lại, tay siết nhẹ vai cô, giọng thoáng lạ: “Vợ, em sao vậy, em còn mệt hả?” Thư lắc đầu, “Dạ, không sao đâu anh, do anh làm em đừ người tối qua đó,” nhưng bàn tay cô dưới chăn run nhẹ, lòng rối: “Anh nghi gì rồi sao nổi, mình không được để anh biết.” Hoàng gật đầu, xách cặp đi, nhưng khi đóng cửa, anh ngoảnh lại nhìn Thư qua khe hở, mắt thoáng nét trầm tư. Hoàng kéo tay Thư qua bàn:
“Vợ, anh thấy em lạ lắm, có gì buồn cứ nói với anh, đừng giấu, anh không muốn em chịu đựng một mình,” giọng anh nghiêm nhưng ấm. Đêm qua, sau cơn điên cuồng trên giường với Hoàng, cơ thể Thư mỏi nhừ, từng thớ thịt còn âm ỉ cảm giác khoái lạc, nhưng khi cô mở mắt, lồn vẫn ướt át khi ký ức về tay Nam ở nhà hàng Ngọc Lan bất chợt ùa về – những ngón tay trơn trượt, hơi thở nồng mùi rượu, và tiếng “chụt chụt” nhỏ dưới gầm bàn cảm giác lén lút hồi hộp khi vụng trộm nơi công cộng khiến lồn nàng râm ran khó tả. Trưa đến, bầu trời vẫn phủ mây mờ, không mưa nhưng không khí ẩm ướt, se lạnh. Hoàng khựng lại, tay siết nhẹ vai cô, giọng thoáng lạ: “Vợ, em sao vậy, em còn mệt hả?” Thư lắc đầu, “Dạ, không sao đâu anh, do anh làm em đừ người tối qua đó,” nhưng bàn tay cô dưới chăn run nhẹ, lòng rối: “Anh nghi gì rồi sao nổi, mình không được để anh biết.” Hoàng gật đầu, xách cặp đi, nhưng khi đóng cửa, anh ngoảnh lại nhìn Thư qua khe hở, mắt thoáng nét